13/3/16

Aikido - Sức khỏe và tình yêu dấu

By
SKĐS - Trong đời sống nhờ biết ổn định được nội tại, quân bình trong tương quan xã hội, giúp con người đạt được khả năng tự thích ứng với nhiều thay đổi...

Trong đời sống nhờ biết bất biến được nội tại, quân bình trong tương quan xã hội, giúp nhân loại đạt được nhân tài tự thích ứng với nhiều chỉnh sửa, biến chuyển của thiên nhiên để sống khỏe, lâu và bổ ích cho xã hội. Chính vì ý nghĩa này mà ở Nhật Bản, môn võ Aikido đã hấp dẫn rất đông người đến võ đường để tập luyện. Môn võ này cũng đã lan rộng tới nhiều nước trên nhân loại, trong đó có Việt Nam.

Để truyền đạt lại những tinh hoa của môn võ Aikido cho các học trò của mình, võ sư Nguyễn Thanh Bình đã xây đắp Câu lạc bộ (CLB) võ Aikido Trường đại học Y Hà Nội. Từ ngày xây đắp (năm 2004) đến nay, CLB đã ngày càng lớn mạnh và phát hành với tổng số hơn 100 võ sinh nhập cuộc sinh hoạt và học tập. Với vỏn vẹn 200.000 đồng/tháng, tiêu phí đó chỉ “đủ và thiếu” chứ “không bao giờ thừa”, nhưng “cái được” mà CLB thầy Bình đem lại cho các học trò của mình là sức khỏe, sự dẻo dai, lòng nhân ái, bao dung của nhân loại, góp phần mang đến một xã hội tốt đẹp hơn.

Gia đình Aikido

BS. Ngô Lâm hiện đang công tác tại Bệnh viện Bạch Mai, người đã nhập cuộc CLB Aikido Đại học Y Hà Nội gần 5 năm chia sẻ: “Công việc của tôi rất bận và căng thẳng, nên có chút ít thời gian rỗi nào là tranh thủ đến phòng tập luyện sức khỏe cho tinh thần dễ chịu. Những ngày người bệnh đông, lối đi gần như bị che kín đáo, tôi chỉ cần xoay chân cang (một kỹ thuật trong môn võ Aikido) là lách qua dòng người. Trong môn Aikido, mục tiêu không phải là đoạt được quân địch mà là đoạt được chính mình”. Hiểu rõ được công dụng của việc học môn võ nên anh Lâm cũng cho hai đàn ông của mình đến tập. Bên cạnh đó, những đồng nghiệp của anh Lâm về Hà Nội học chuyên khoa, bồi dưỡng kiến thức y khoa cũng đã đến nhập cuộc CLB. Trong những đồng nghiệp này, có người mong muốn được ban huấn luyện của CLB lên tận bệnh viện để dạy cho các đồng nghiệp của mình.

Võ sư Nguyễn Thanh Bình chỉ dẫn cho môn sinh.

Cũng giống như BS. Ngô Lâm, Phạm Huy hiện đang là sinh viên Trường đại học Y Hà Nội đã tập Aikido được 3 năm. Điều khác nhau là không những gia đình, người thân ủng hộ mà còn theo Huy đến tập tại CLB. Hiện nay, gia đình Huy hơn chục người nhập cuộc gồm: bố, cô, dì, chú, bác và các cộng đồng. Huy nói: “Từ khi em tập Aikido, sức khỏe về thể chất và tinh thần được nâng lên. Vì thế, bố em cũng muốn tập. Ngăn cản trước tiên của bố em là ngại không thích hợp khi đã có tuổi, nhưng vài lần đến câu lạc bộ tập và đã “mê” ngay. Và sau đó là cô, dì, chú bác, cộng đồng cũng nhập cuộc”.

Ngân Nhi, một nữ sinh viên trên địa bàn Hà Nội tập Aikido hơn một năm. Có người hỏi Nhi tại sao không chọn môn võ nào khác mà lại chọn Aikido? Nhi thẳng thắn: “Ban đầu em tìm đến Aikido như cho mình một nơi để sinh hoạt, giao lưu, hưởng thụ nhân tài sống. Nhưng càng tập em càng thấy thích, Aikido vừa rèn luyện bản thân, tự vệ. Môn võ Aikido không cần quá nhiều sức lực nên rất thích hợp với một người nhỏ bé như em. Rèn luyện, tập Aikido, em như có thêm tự tin và yêu cuộc sống nhiều hơn”.

Đến thời điểm này, CLB đã có trên mười trường hợp có bố - con, mẹ - con, vợ chồng, cũng như anh chị em ruột nhập cuộc.

Lớp Aikido không tính tiền cho trẻ khuyết tật

Xuất phát từ phương ngôn: “Thế giới là nâng niu”, sau khi thực tế, tham khảo mô hình dạy Aikido cho trẻ em khuyết tật tại TP. HCM do võ sư Đặng Văn Phát và vợ là Nguyễn Thị Thanh Loan xây đắp, Võ sư Nguyễn Thanh Bình đã có ý nghĩ đó mở một lớp dạy Aikido cho các em. Võ sư Bình chứng kiến thấy một trẻ khuyết tật nói chuyện vào tai cô Loan “Em không thấy đường, làm sao học được, cô ơi?”. Tuy không nhìn thấy nhưng vẫn có thể nghe và nói được, cô đã quyết định chỉ dạy các động tác bằng lời nói để học sinh của mình hình dung ra, sau đó cô tạo các thế võ để các em tự sờ và cảm nhận thế võ đó như thế nào. Sau nhiều lần ngã đau, giờ đây, các học viên khiếm thị trước tiên của cô Loan đã có thể thực tập các thế võ Aikido chủ công.

Mang theo sự trăn trở, từ giọng nói, hình ảnh của trẻ em khuyết tật về Hà Nội, võ sư Bình đã bắt tay gây dựng lớp tình thương này. Võ sư Bình tâm sự: “Thỉnh thoảng tôi đến các trung tâm nuôi dạy trẻ khuyết tật, quan sát các em rất kỹ để kì vọng mình sẽ tìm ra cách để về giúp các em. Tôi vẫn nhớ như in một ngày đến lớp, khi tôi cầm tay một em học sinh để chỉ cho em học những thế võ trước tiên. Trẻ em khuyết tật, bao gồm cả trẻ bị Down, tự kỷ, câm điếc, khuyết tật vận động đã phải chịu rất nhiều thiệt thòi. Thực tế, ở miền Bắc cũng chưa có một mô hình dạy võ thuật nào dành riêng cho các em, ngoài các lớp học chuyên biệt cho các em mà chỉ các gia đình có điều kiện mới cho con theo học được...”.

Chính bởi vậy, anh sẽ mở một lớp học hoàn toàn không tính tiền cho nhóm đối tượng này với mong muốn tạo cho các em một sân chơi lành mạnh, góp phần cung cấp nâng cao sức khỏe tinh thần và vận động cho các em.

Với lợi thế CLB nằm trong khuôn viên của Trường đại học Y Hà Nội, anh kì vọng và tự tin nó đã là một sân chơi đảm bảo sự bình an cho các bé. Để thực hiện ước mơ của mình, võ sư Bình đang trong quá trình mày mò, động viên và khuyến khích các gia đình có con em thuộc đối tượng trẻ em khuyết tật cho con em mình nhập cuộc lớp học này. Anh cho biết, một số số người không tin cẩn và và cũng chưa tin vào nhân tài có thể luyện tập của con em mình. Nhưng anh sẽ kiên cường thuyết phục, vận động và chứng minh cho họ thấy sự nhiệt thành và cố gắng của mình.

“Dù chỉ có một em đăng ký học tôi cũng sẽ dạy. Dù phải mất nhiều thời gian, công tích để dạy cho các em một động tác thôi tôi cũng sẽ gắng kiên cường. Để làm được điều này, chúng tôi sẽ phải đầu tư thêm về cơ sở vật chất..., nhưng đến đâu hay đến đó, miễn là mình có tâm và sự quan tâm!” - anh khẳng định.

Hiện nay, các ngày trong tuần là môn sinh có sức khỏe tầm thường học nên sẽ dành ngày chủ nhật để dạy cho các em khuyết tật.

Thế giới là nâng niu

Muốn đoạt được được môn võ này, theo võ sư họ Nguyễn phải yên cầu một sự luyện tập rất chuyên cần, kiên cường và nhẫn nại. Chính vì thế, để có ngày hôm nay võ sư Bình đã phải “đổ rất nhiều mồ hôi, nước mắt” trên sàn tập. Để rồi, anh đam mê Aikido đến mức “cứ đến giờ tập mà không tập là lại thấy nhớ”. Và anh luôn “thổi hồn” cho môn võ mếm mộ của mình bằng việc cố gắng rèn luyện, thu thập kinh nghiệm và sáng tạo ra cách truyền đạt kiến thức về môn võ cho các học trò của mình.

Võ sư Bình cũng cho biết, cũng chính bởi bản thân mang trọn vẹn những đặc điểm về nhu đạo, trong quá trình tập luyện Aikido tạo nên một sự hòa đồng giữa những người tập với nhau, nó mang đến cho người ta cảm giác nâng niu, gắn bó của một gia đình. Ở đó không có sự cạnh tranh, phân biệt phong cách hay đối kháng, mà ngập tràn sự nâng niu giữa nhân loại với nhân loại. Cũng bởi sự “nhu mì” này đã biến võ sư Nguyễn Thanh Bình từ một chàng trai nóng nảy, hiếu thắng..., thành một người đàn ông khiêm tốn, nhẹ thanh nhàng, điềm đạm, nhân tài như ngày hôm nay. “Khi đã luyện nhuần nhuyễn môn võ đạo này, tôi mới hiểu vì sao cha không đống ý việc tôi theo học võ (vì nhiều phần các môn võ đều mang tính chất đối kháng, chiến đấu rất cao)” - võ sư Nguyễn Thanh Bình chia sẻ.

Theo võ sư Bình, Aikido rất thích hợp với thiếu phụ. Và sẽ rất sai trái khi cho rằng, tập Aikido sẽ làm vóc dáng thiếu phụ xấu đi bởi sự thô ráp, cơ bắp mà hầu hết các môn võ mang lại. Mặt khác, đây là một môn võ xuất phát từ cuộc sống, lao động..., nên nó cũng sẽ rèn luyện cho nhân loại ta một sự bền bỉ, dẻo dai khi làm việc, góp phần mang đến hiệu quả cao hơn trong lao động, học tập. Tuy nhiên, “chỉ khi nào bước vào luyện tập và đoạt được được môn võ này, chúng ta mới cảm thu được sự hoàn hảo của nó!” - võ sư Bình chia sẻ.

Người tập Aikido có thể tìm thấy gì từ bộ môn này? Đó là nhân tài tự vệ, tinh thần, sức khỏe và tình nâng niu vạn vật. Tổ sư Morihei Ueshiba sau nhiều năm miệt mài tìm kiếm chân lý của võ thuật đã nói rằng: “Nguyên lý chủ công của võ thuật là tình yêu trời đất và dải ngân hà”. Aikido không là gì khác hơn sự bộc lộ của tình thương. Trong hầu hết các ngành võ thuật ngày nay, người ta tưởng tượng ra một quân địch, hướng tất cả sự tập luyện của mình đến mục tiêu duy nhất: tấn công ngã hắn. Điều đó giải thích tại sao người ta nói rằng Aikido đã vượt ra khỏi những ngành võ thuật vật chất, thể lực để đi đến một ngành võ thuật của tâm linh. Trời và đất là một. Nắm vững bất kỳ ngành võ thuật nào cũng có nghĩa là vâng theo những quy luật tuyệt đối của trời đất, dải ngân hà.

Được mệnh danh là môn võ thanh cao và khôn ngoan nhất, Aikido được biết đến là một nguyên lý hữu hiệu để phát hành, toàn thiện, cùng dùng hết các nhân tài của nhân loại, cả về thể chất lẫn tinh thần.

Bài và ảnh: Nguyễn Cường

0 nhận xét:

Đăng nhận xét